Tôi học được gì từ người thầy của tôi khi làm tại Tanabata

Mỗi con người, mỗi ngày đều chọn hướng đi cho riêng mình. Khi còn trẻ họ thích bay nhảy thích nổi loạn, thích tự do. Tôi cũng vậy, tôi từ bỏ sự nghiệp học hành sớm.

Tôi biết bố mẹ tôi không thể lo cho tôi học đại học được. Nên tôi tự mình rẽ qua 1 hướng khác. Làm một con đường tự do của riêng tôi. Tự tôi đi, tự tôi bay, tự tôi nổi loạn. Ngày hôm đó, tôi đã chọn vào làm việc ở một quầy Bar tên là Tanabata và câu chuyện bắt đầu từ đó.

Tanabata là 1 quầy Bar theo phong cách Nhật. Ở đó có các lady pha chế đứng phía trong quầy. Khách hàng sẽ ngồi bên ngoài uống và nói chuyện với lady. Khi đó tôi còn là một cô bé nhà quê chân ướt chân ráo. Chưa biết một chút gì về nơi này.

Nhưng từ khi vào làm tôi luôn được mọi người xung quanh chăm sóc mình, dạy cho tôi cách trang điểm, cách ăn mặc, cách cư xử và hơn hết dạy cho tôi cách lớn lên. Khi đó quản lý của tôi là chị Yumi. Khi đó tôi thấy chị thật là đáng sợ. Một người cứng rắn nhưng tâm huyết. Mặc dù mỗi ngày chị đều ra bài tập. Hỏi bài và phạt tôi, nhưng cho tới bây giờ tôi thấy những tháng ngày bị phạt rất nhiều đó đã làm tôi giỏi hơn rất nhiều. Sau vài tháng làm việc tại Tanabata số 5 tại Hà Nội.

Một ngày chị hỏi tôi “em có muốn qua Cambodia không? Sắp có chi nhánh mới của Tanabata ở đó”. Tôi trả lời không do dự là “có. Em muốn đi” thậm chí lúc đó trong đầu tôi không có một suy nghĩ gì cả. Tới đó sẽ như thế nào? Vùng đất xa xôi đó. Tôi không quan tâm. Tôi chỉ cảm thấy mình sẽ tự do.

Khoảng 1 tuần sau đó. Tôi cùng với chị Yumi đi Hồ Chí Minh để qua Cambodia. Tôi đã không hề biết là sẽ đi cùng chị. Nhưng tôi cũng rất vui vì có người đồng hành. Tới Cambodia một đất nước mới. Con người mới tôi lại học hỏi thêm được nhiều điều.

Trong quá trình làm việc tại Tanabata ở Cambodia, ở đó tôi học được thêm tiếng Anh. Tiếng trung. Tiếng nhật. Vì khách hàng đa dạng. Tôi được tiếp xúc với rất nhiều người nước ngoài. Từ châu Á tới châu Âu, châu Mỹ. Tôi có thêm nhiều người bạn. Mọi người làm việc ở quán đều là xa nhà giống tôi. Mọi người sống cùng nhau. Ăn cùng nhau. Ngủ cùng nhau. Khoảng thời gian này cũng là 1 phần thanh xuân của tôi. Tôi trưởng thành cùng với Tanabata. Học từ Tanabata. Kiếm tiền cũng từ Tanabata.

Cho tới bây giờ khi đã trở về Hà Nội, nhìn lại. Tôi cảm thấy mình thật may mắn vì đã chọn Tanabata và chọn đúng người thầy là chị Yumi. Cảm thấy tuổi thanh xuân của mình không phí phạm. Tôi mong rằng nếu ai đó đọc được bài viết này. Đừng bỏ lỡ tuổi thanh xuân của các bạn. Hãy cố gắng hết sức để không bao giờ phải hối hận. Liên lạc với tôi. Tôi có thể chỉ cho bạn cách vừa kiếm tiền và vừa có thể tự do bay nhảy.


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *



Kết nối Fanpage