Bạn làm gì khi con đường học vấn bị dang dở
Trong cuộc sống của mỗi người, ai cũng có một lối đi riêng trên mọi lĩnh vực khác nhau. Mỗi ngày trôi qua là mỗi một trải nghiệm mới. Tôi sinh ra trong một gia đình không đầy đủ từ vật chất đến tình cảm.
Khi vừa tròn 18 tuổi, tôi gặp sự cố bất ngờ từ gia đình mình và không thể tiếp tục trên con đường học vấn. Nhưng không thể vì thế mà tôi dừng lại. Tôi đã quyết tâm tìm một công việc làm thêm vừa là đam mê của tôi, vừa có thể giúp em trai mình tiếp tục học hành. Trong lúc tìm kiếm trên mạng tôi có thấy một bài đăng tuyển dụng của quán Bar Nhật Bản “Tanabata”
Ở đây tôi có thể trao dồi thêm tiếng Nhật của mình-niềm đam mê lớn nhất của tôi. Vừa có đủ kinh tế giúp cho gia đình. Tôi làm được hơn một tháng thì mẹ tôi biết được và ép tôi nghỉ. Vì chẳng có người mẹ nào muốn con mình đi làm ở quán Bar. Nhưng với sự quyết tâm của tôi, tôi không bận tâm đến lời đồn bên ngoài, và thuyết phục mẹ tôi để tiếp tục làm cho đến nay.
Đến nay tôi làm ở Tanabata đã gần hai năm. Ở đây điều tôi học được nhiều nhất là sự kiên cường. Mọi người nơi đây luôn dành cho nhau sự yêu thương từ tận tấm lòng. Có thể mọi người ai cũng biết trong môi trường nào con gái càng nhiều là càng rắc rối. Nó đúng nhưng chị em nơi đây dù như thế nào cũng bảo vệ nhau. Ở nơi tôi công tác hiện tại_Tanabata5_ có một người khi nào cũng gay gắt, tỏ ra là không thích tôi nhưng vào ngày sinh nhật lại ôm tôi vào lòng khóc và nói rất yêu thương tôi. Tôi rất hạnh phúc.
Nơi đây có những ngày tôi và mọi người cùng nhau say sỉn, cùng cười, cùng khóc, còn có cả lúc cùng nhau nghe chửi cơ. Đó là niềm vui. Tôi giờ chỉ mới đôi mươi nhưng đã chững chạc rất nhiều từ nơi đây. Với tôi mỗi ngày đi làm là một thử thách, một niềm hạnh phúc.
Với tôi, Tanabata là ngôi trường đời của tôi, cũng là ngôi nhà đầy yêu thương. Mỗi ngày tôi luôn cố gắng cùng mọi người trưởng thành yêu nhau nhiều hơn.
CẢM ƠN TANABATA!